From: danruo...@yahoo.com
Date: Sun, 25 Nov 2012 20:29:46 -0800
Subject: Về Hoàng Duy Hùng
Chuyện Hoàng Duy Hùng đã là câu chuyện xưa như “Diễm” rồi nhưng xem ra lúc nào cũng vẫn còn như mới toanh, cứ chìm xuống rồi lại trồi lên theo chiến thuật “lùi một bước, tiến 3 bước” của Mao Xếnh Xáng. Các chính khứa ta ở hải ngoại giống như những con cua trong một cái giỏ. Con này bò lên thì bị con kia nắm càng lôi xuống. Hoàng Duy Hùng mần chính trị cũng theo cách hành sử của loài cua. Khi thấy Việt Tân ngoi lên thì Hùng nắm càng kéo xuống, tưởng như kẻ thù không đội trời chung vậy. Đến khi Việt Tân bò lên, Hùng không đủ sức kéo xuống được nữa thì nham nhở bắt tay làm hòa, gọi VT là “đồng minh giai đoạn.” Có người chê Hùng là nhổ ra rồi lại liếm. Không sai. Lối làm chính trị của Hoàng Duy Hùng mang đầy tính lưu manh thủ đoạn
Để che đậy những thủ đoạn gian manh, Hoàng Duy Hùng dựa vào chức vụ dân cử của mình, bắt mối làmăn với CSVN. Một người thân với Hoàng Duy Hùng là Trịnh Du nhận ra Hùng đi vào con đường thỏa hiệp với CSVN để thủ lợi, gọi phone nói với chúng tôi (nguyên văn):“nhờ bác dậy cho thằng nhóc này một bài học để cho nó mở mắt ra.” Tôi quen Trịnh Du nhân chuyến sang Houston do BS Nguyễn Tiến Cảnh mời tham luận trong Hội Nghị Mục Vụ Giới Chức Công Giáo tại đây tháng 9-2004. Trịnh Du đón tôi tại phi trường và xếp đặt chỗ ở cho tôi một cách ân cần và chu đáo. Thú thực tôi rất ngại khi viết đề cập đến cá nhân, trừ ra khi người này chủ trương làm lợi cho CSVN, hoặc phương hại đến quyền lợi chung của cộng đồng hay đất nước. Tôi chẳng dám dậy ai cả, nhưng nể tình Trịnh Du và dựa trên chủ trương đó, tôi đã viết và đặt vấn đề về đường lối làm chính trị của Hoàng Duy Hùng với bài viết “Lột Mặt Nạ Người, Rớt Luôn Mặt Nạ Mình.”
Hùng là một người có ăn học, có địa vị trong xã hội, và nhất là được giáo dục trong dòng tu công giáo. Với vài viết này, tôi hy vọng hắn sẽ ý thức được việc làm của mình đểquay đầu về với cộng đồng và với Dân Tộc. Không ngờ rằng hắn vẫn quen thói chó đen giữ mực, và ngựa quen đường cũ, càng ngày càng sa lầy vào tình trạng vong thân, làm tôi mọi cho bè lũ bán nước CSVN. Hoàng Duy Hùng và bọn đàn em của hắn còn nổ sảng là làm cách mạng đem lại tự do, nhân quyền cho VN. Tôi chỉ hỏi một câu thôi, trên răng dưới dế như Hùng và đám thuộc hạ, họ lấy cái gì hay dựa vào đâu để làm cách mạng đây? Nếu không trả lời suông xẻ được câu hỏi này, tôi cho rằng họ chỉ là một lũ bon chen để tranh xôi dành thịt. Mai này, nếu VGCS có bố thí cho bọn chính khứa xôi thịt một vài chức vụ gì đó, vậy là cách mạng sao? Cái ngu dại và thiển cận của mấy người này là trong khi họ dấn thân vào vai trò tòng phạm với bọn bán nước thì lại hoang tưởng là mình làm cách mạng. Họ không biết rằng lịch sử Dân Tộc và muôn đời con cháu mai sau sẽ chỉ mặt, đặt tên cho họ là những tên tòng phạm bán nước.
Dưới đây chúng tôi xin đính kèm bài viết cũ, theo Trịnh Du nói là để “mở mắt” cho Hoàng Duy Hùng. Bao lâu Hùng và đồng bọn còn chủ trương đi theo con đường chính trị bán nước hiện nay, thì bài viết của chúng tôi vẫn còn thích hợp cho Hoàng Duy Hùng.
LỘT MẶT NẠ NGƯỜI, RỚT LUÔN MẶT NẠ MÌNH
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
Một nhân vật cộngđồng của người Việt tỵ nạn được dư luận và truyền thông đề cập tới khá nhiều vào lúc này là ông Hoàng Duy Hùng (HDH). Ông Hùng hiện là luật sư, nghị viên Hội Đồng Thành Phố Houston, Texas. Có nhiều người viết về ông. Lời khen không mấy, mà tiếng chê thì quá nhiều. Thiển nghĩ rằng những điều tôi viết đây, nếu bạn đọc cho là tôi chê ông Hùng, thì chê thêm một tí trong rừng tiếng chê cũng chẳng nhằm nhò gì, chỉ là để góp thêm một tiếng nói nhỏ nhoi vào muôn ngàn tiếng nói về một con người nổi danh một thời nhờ đi lột mặt nạ Mặt Trận Hoàng Cơ Minh. Thực ra ông HDH lột được mặt nạ Mặt Trận HCM xuống cũng đáng kể là một thành tích đáng tân trọng. Những tưởng ông là một người chính nhân, không mang mặt nạ. Ai ngờ ông cũng lại mang mặt nạ như ai. Và bây giờ thì chiếc mặt nạ của ông lại tự tay ông lột xuống.
Tôi được hân hạnh gặp ông HDH 3 lần. Lần thứ nhất vào khoảng trung tuần tháng 7-1999 tại San Jose. Ngay sau buổi Diễn Đàn Công Luận tại trường Evergreen College, tôi bất ngờ được gặp ông HDH tại một tiệm phở. Tôi tự động đến làm quen và chào hỏi ông để tỏ lòng ngưỡng mộ một người trẻ có học, dám dấn thân. Sau chừng dăm ba phút nói chuyện, ông Hùng bảo tôi: Nếu anh muốn, tôi sẽ giới thiệu anh với người trưởng cơ sở của tôi ở đây. Thì ra ông HDH tưởng tôi mon men tới làm quen là để xin gia nhập đảng của ông, Phong Trào Quộc Dân VN Hành Động. Tôi chưng hửng vì diễn biến quá bất ngờ nên đứng dậy xin cáo lui.
Lần gặp thứ hai trước tiền đình quận hạt Santa Clara cũng tại San Jose trong lúc ông Hùng đang tuyệt thực ở đây nhân cuộc biểu tình của đồng bào. Rất tiếc tôi không còn nhớ được biến cố này xẩy ra vào ngày nào. Tôi tặng ông một cuốn sách có ý cho ông đọc giải trí trong lúc ông tuyệt thực. Khi trở về Houston, ông HDH có gởi tặng lại tôi cuốn sách ông viết “Huyền Thoại CS: Từ Marx đến Hồ Chí Minh”. Vì ở chỗ đông người, tôi cũng chỉ nói chuyên với ông chừng dăm phút. Cuối cùng ông Hùng lại nhắc lại với tôi câu hỏi lần trước: Nếu anh muốn, tôi sẽ giới thiệu anh với các anh em ở đây.
Lần thứ ba tôi gặp ông Hùng trong Hội Nghị Mục Vụ Giới Chức Công Giáo đầu tháng 9-2004 tại Houston, Texas. Thực ra chúng tôi không giáp mặt, nhưng biết có sự hiện hiện của nhau, bởi vì ông Hùng thuyết trình, và tôi có đọc tham luận trong Hội Nghị. Vào một buổi tối khi tôi về tới khách sạn, một người bạn quen của tôi, cũng quen ông Hùng luôn, nói với tôi rằng ông Hùng mời tôi tới nhà ông để tham dự một cuộc họp bạn. Tôi thắc mắc, tại sao ông Hùng không trực tiếp mời tôi, mà lại nhờ người khác. Sợ rằng người bạn vì thấy tôi một mình ở khách sạn buồn chán nên rủ đi chơi cho vui chăng. Nếu ông Hùng không mời mà tôi tới, thì có thể ông lại cho rằng tôi đến để xin gia nhập đảng của ông thì mất mặt chết. Vì thế tôi từ chối, lấy lý do vì mệt nên muốn ngủ nghỉ sớm.
Tôi vốn ngại viết về vấn đề ông HDH, sợ ông cho rằng vì tôi xin vô đảng của ông không được nên để tâm thù oán mà bôi bẩn ông, mặc dầu thấy ông trở cờ, trở quẻ từ lâu làm phương hại đến công cuộc đấu tranh chung của người tỵ nạn chúng ta. Tuần trước, một người bạn trẻ có gởi cho tôi hai bài viết của ông HDH, bài “Cách Mạng Trắng cho VN” và bài “Tâm Tình đường bay Houston VN”. Người bạn này còn gọi phone bảo tôi đọc và yêu cầu tôi viết nhận xét. Tôi đã đọc cả hai bài nhưng nay mới viết nhận xét được, vì computer của tôi bị virus tấn công làm hư hại nặng, mới tạm sửa.
Đây là hai bài viết có liên hệ gắn bó mật thiết với nhau cho cùng một mưu đồ. Bài Cách Mạng Trắng (CMT) cho VN giới thiệu chủ thuyết chống cộng của ông Hùng, và bài Tâm Tình Đường Bay Houston và VN, ông Hùng trình bầy việc làm cụ thể của ông để thực hiện cuộc CMT.
Vậy CMT là gì? Có lẽ ông HDH cũng muốn bắt chước đặt tên theo các cuộc Cách Mạng Nhung, Cách Mạng Hoa Tulip v.v. ở Đông Âu để chứng tỏ rằng ta đây cũng một bầu trời như ai? Ông Hùng không giải thích ý nghĩa chữ CMT, nhưng đưa ra hình ảnh nước Mông Cổ đang từ CS trở thành đa đảng để người ta từ đó mà hình dung ra ý nghĩa. Theo ý tứ bao hàm thì nói bất chiến tự nhiên thành có lẽ không sai, hay nói diệt CS mà không phải tốn hao công sức và xương máu cũng thế. Quả thật ông HDH khéo tưởng tượng. Là một chính khách, chuyện nước Mông Cổ không thể nào ông không biết, hay ông biết mà nói láo để bịp người không biết. Trong tất cả các nước CS trên thế giới buộc phải giải thể từ cuối thập niên 1980 đến nay, không có nước nào dân chúng dành lại chính quyền từ tay đảng CS mà không phải đấu tranh rất quyết liệt, có khi đi đến đổ máu, chỉ trừ nước Mông Cổ.
Mông Cổ là một quốc gia nằm lọt thỏm giữa hai nước Nga và Tầu. Mông Cổ đất rộng, dân thưa (khoảng 1 triệu 500 ngàn km2 với dân số 3 triệu), hầu hết là du mục và canh tác. Mông Cốtheo CS rất sớm (1921 so với Nga 1917) và tự động từ bỏ chủ nghĩa CS cũng rất sớm (đầu năm 1990). Vào cuối thập niên 1980, ngay khi nước Balan chuyển mình, thì tại Mông Cổ đã xuất hiện nhóm đối lập gọi là Tập Hợp Dân Chủ Mông Cổ. Vài cuộc xuốngđường lẻ tẻ, ít là một vài chục, đông thì một vài trăm người, để đòi hỏi cải cách. Những cuộc xuống đường của người dân Mông Cổ dưới thời tiết nhiệt độ dưới con số 0 hàng chục độ tại thủ đô Ulanbatar chẳng nhằm nhò gì đối với một đảng độc tài cầm quyền. Ấy vậy mà chỉ vài tháng sau (3-1990), Bộ Chính Trị đảng CS Mông Cổ tự động từ chức. Đến tháng 5-1990, Hiến Pháp Mông Cổ được tu chính xoá bỏ sự độc quyền cai trị của đảng CS, hợp pháp hóa các đảng đối lập v.v. Đây là cái phước đức rất lớn của đất nước và cho người dân Mông Cổ. Việc thiết lập thể chế đa đảng tại Mông Cổ như thế rõ ràng là do đảng CS ý thức trách nhiệm đối với đất nước mà tự ý từ bỏ quyền hành, chứ đâu phải cách mạng trắng cách mạng đen gì mà ông HDH đem ra lòe thiên hạ. Vấn đề là đảng CSVN có làm được như đảng CS Mông Cổ không. Tôi tin rằng gần 90 triệu người VN cả trong lẫn ngoài nước, CS cũng như không CS đều trả lời là “NO WAY”, trừ ra một người duy nhất là ông Hoàng Duy Hùng. Bản chất con người CSVN, sự hiểu biết và kinh nghiệm của người dân Việt tích lũy được về CS, bản thân từng tên CS cũng như lịch sử đảng này cai trị đất nước trong thời gian qua cho phép tôi quả quyết như thế.
Trong bài viết dài 6 trang giấy, ông HDH đã nêu lên nhiều lý lẽ và sự kiện để bảo vệ sáng kiến CMT của ông. Cái lý của một ông luật sư cố ý hiếp dâm lý lẽ đã trở thành vô lý. Nếu luật sư HDH ra tòa mà cãi cho thân chủ kiểu này thì người thân chủ của ông chắc chắn từ không có tội sẽ trở thành có tội, từ tội nhẹ biến thành tội nặng, và từ tội nặng chưa đáng chết sẽ bị mất đầu như chơi. Tại sao? Thưa bới vì rằng, lý luận của ông HDH đều là không tưởng, chứ đừng nói không vững, hay lỏng lẻo. Và vì rằng, bằng chứng của ông đầy tính ngụy biện, và hoàn toàn không có sức thuyết phục. Ông HDH viết: Một chính khách lão luyện của Đảng Cộng Hòa góp ý với tôi: Việt Nam hãy học bài học Cách Mạng Trắng của Mông Cổ thì cơ hội thành công mới cao. Nếu không đi con đường Cách Mạng Trắng này, những người yêu nước dễ bị nhà cầm quyền trù dập, sát hại, hoặc họ chỉ đứng bên lề lịch sử mà thôi. Đến đây thì người ta mới vỡ lẽ ra, CMT là một ý tưởng của một người Mỹ đảng Cộng Hòa đã mớm cho ông Hùng. Cứ thử nghĩ xem, một đất nước đang tiến tới một nền dân chủ hoàn bị dù đang gặp phải chiến tranh như VNCH, thế mà người Mỹ phải quyết tâm triệt hạ cho bằng được, và đẩy hàng chục triệu con người vào vòng nô lệ CS với biết bao thảm cảnh, vậy mà bây giờ người Mỹ lại có lòng từ tâm giúp những con người cùng khổ đó làm cuộc CMT để thoát vòng nô lệ, khôi phục lại giang sơn. Thế này là thế nào? Tại sao người Mỹ lại tử tế đến thế? Tại sao họ lại nhiêu khê và phiền toái thế? Thử hỏi có hợp lý không? Một luật sư tin tưởng và dựa vào cái thực tế đầy nghịch lý đó để hô hào làm cuộc cách mạng giải phóng đất nước thì có tiếu lâm không. Ông HDH siêu thông minh hay ông đang đùa dỡn chúng tôi? Một luật sư thì nhất định không thể nói là ngu dốt được.
Ông HDH nêu ra bà ngoại trưởng Hillary Clinton, nghị sỹ James Webb, sự kiện người da đen tại Mỹ ngày nay được bình quyền bình đẳng với người da trắng, và hai thằng chệt Đài Loan và lục địa bắt tay là măn với nhau để bảo kê sáng kiến CMT của mình. Ông luật sư HDH lại giả bộ không hiểu về chính tình nước Mỹ và mục tiêu của Mỹ để cố ý viết bậy rồi. Phải nói rằng,đối với nước Mỹ, nói đúng hơn là với các thế lực tư bản Mỹ, thì không có vấn đề VN, cũng không có vấn đề quốc gia hay cộng sản, mà chỉ có quyền lợi và mục tiêu toàn cầu của nước Mỹ mà thôi. Người Mỹ giết TT Ngô Đình Diệm, triệt hạ VNCH, người Mỹ tài trợ cho cái gọi là Cách Mạng Tháng 10 tại Nga, người Mỹ đánh thức con hùm Trung Hoa dậy và trả về cho nó hai nhà bác học nguyên tử người Tầu v.v., tất cả đều nằm trong mục tiêu toàn cầu của nước Mỹ cả. Ông HDH thừa thông minh để hiểu điều đó.
Bà Clinton bất quá tuyên bố một vài câu khích lệ tinh thần hay vuốt ve tự ái của một phần dư luận nào đó. Ông Webb giỏi lắm can thiệp cho một vài tù nhân được thả. Chỉ đến thế là cùng. Không có ngoại trưởng hay nghị sĩ nào có thể thay đổi được mục tiêu của nước Mỹ đã định sẵn từ các thế lực vô hình. Ông NS James Webb nghe đâu có vợ VN. Tôi tin rằng bà Webb yêu quê hương VN lắm, nhưng chắc chắn bà chẳng làm gì được cho miền đất tổ của bà. Vả lại, trách nhiệm người đàn bà VN là “lấy chồng gánh vác giang sơn nhà chồng”. Bà không còn hơi sức nào gánh luôn cả cái giang sơn của ông bà, cha mẹ của bà được nữa. Ông HDH đưa bà Clinton, ông Webb ra để hỗ trợ cho đường lối cổ võ giao thương với VGCS của ông chẳng khác gì mượn đầu heo nấu cháo. Ông chẳng thuyết phục được ai. Ông khôn ngoan lắm, nhưng vải thưa không che được mắt thánh.
Ông đem người Mỹ da đen ra để biện chứng cho sáng kiến CMT của ông, người ta thấy ông lại càng cố tình giả mù sa mưa. Sợ ông quên điều này nên xin phép được nhắc lại. Ở nước Mỹ chứ không phải ở nước CSVN, người da đen mới có thể tranh đấu thành công để được bình quyền bình đẳng. Trong những môi trường khác nhau, và với những điều kiện khác nhau thì kết quả tất cũng phải khác nhau, chứ không thể giống nhau được. Ngoài thiên nhiên, trong phòng thí nghiệm, hay với xã hội con người cũng thế, định luật này không bao giờ thay đổi. Chỉ có người quá thông minh như ông HDH mới nghĩ rằng người VN làm CMT để tiêu diệt CS cũng dễ dàng như người da đen đã làm để được tự do bình đẳng. Chẳng ai tin rằng một luật sư chính khách như ông HDH lại ngây thơ như thế.
Ông HDH đem gương Đài Loan bắt tay Trung Cộng ra để thuyết phục người tỵ nạn chúng tôi như móc kẹo ra dụ con nít vậy. Ông thừa hiểu rằng, Đài Loan dù sao cũng vẫn còn là một quốc gia có chủ quyền, hiện còn được 23 nước trên thế giới công nhận, và de facto vẫn giữ liên hệ bán chính thức vềngoại giao và giao thương với hầu hết tất cả các quốc gia trên thế giới. Đài Loan là thành viên của WTO, của Ngân Hàng Phát Triển Á Châu, của Diễn Đàn Hợp Tác Kinh Tế Á Châu Thái Bình Dương v.v. Dân số Đài Loan chưa tới 23 triệu, nhưng lợi tức quốc gia GDP của Đài Loan đứng hàng thứ 17 trên thế giới, dụ trữ ngoại tệthứ 3, nhất là Đài Loan lại được lãnh đạo bởi một chánh quyền tài giỏi. Do đó, Đài Loan có thế và có điều kiện làm cuộc CMT để hy vọng trở về lục địa. Ông HDH nói có lý về người Đài Loan, nhưng xin hỏi người Việt tỵ nạn chúng ta có những cái người Đài Loan có không? Ông HDH dựa vào cái gì để bảo đảm cho người Việt tỵ nạn làm CMT giải thể chế độ CS mà không bị phản ứng ngược, nghĩa là bị CSVN nuốt chửng? Có bột mới gột được nên hồ. Bài viết của ông HDH cho thấy, ông tin tưởng và trông đợi vào người Mỹ giúp, bởi vì ông cho rằng bà Hillary đã đến Saigon tuyên bố thế này thế nọ, ông James Webb hứa hẹn chuyện này chuyện kia, Nguyễn Tấn Dũng đặt mua máy bay của Mỹ, chính khách Mỹ lão luyện đưa sáng kiến CMT bảo ông làm, vân vân và vân vân. Lợi dụng được người Mỹ để mưu đồ đại sự cho đất nước là chuyện nên làm, nhưng ông HDH cũng nên nhớ rằng cái chết của TT Ngô Đình Diệm thê thảm và thương đau lắm đấy. Bản thân ông Hùng cũng phải gian nan vất vả thế nào mới thoát được cái ngục tù CS.
Sau hết ông HDH còn đưa cả cán bộ CS ra để biện chứng cho luận điểm của mình. Ông Hùng viết: Thượng Tá Nguyễn Hải Phận nói riêng với tôi (lúc ông ở tù), “Ở trong Đảng Cộng Sản có rất nhiều người muốn thay đổi nhưng bên phía Quốc Gia cũng không đoàn kết, đầy sự nghi kỵ và quá khích nên chúng tôi không còn con đường nào là phải theo Đảng để mà bản thân và gia đình được yên thân.” Ông HDH giống các linh mục Nguyễn Văn Lý và Phan Văn Lợi ở điểm là tin rằng còn có nhiều tên CS cao cấp vẫn còn có lòng yêu nước. Có phải ông Hùng ngây thơ và khờ khạo không? Không đâu. Chỉ là ông đang chơi trò đánh lận con đen, biến tên CS bán nước thành người chiến sĩ quốc gia yêu nước đấy thôi. Ông quá hiểu những tên đảng viên chẳng ai ép buộc chúng vào đảng được trừ ra chính chúng. Chúng vô đảng để mưu cầu địa vị và quyền lợi chứ chẳng phải vì lòng yêu nước. Một khi chúng đã phấn đấu để được kết nạp, có địa vị và có quyền lợi rồi, thì chẳng bao giờ chúng từ bỏ đảng cả.
Từ những phản luận trên, người viết cho rằngcái gọi là CMT của ông HDH chỉ là một lối đánh đĩ văn chương trong lãnh vực chính trị thời cơ. Ông Hùng là một tay vừa school smart, vừa rất street smart. Để giải thích, xin trở về với ông HDH ngày ông tổ chức các Diễn Đàn Công Luận để lột mặt nạ hay còn gọi là xóa sổ Mặt Trận (MT) Hoàng Cơ Minh của ông. Khi mới thành lập, MT chủ trương dùng vũ lực để tiêu diệt chế độ CS. Nhưng sau khi ông Minh chết rồi, MT bỏ chủ trương dùng vũ lực, quay sang áp dụng đường lối bắt tay với CS để chia quyền mà MT ba hoa gọi là canh tân đất nước. Ông HDH cho rằng MT đầu hàng CS nên ông kiên quyết chống lại bằng cách tổ chức khắp nơi các Diễn Đàn để lột mặt nạ MT. Ông được đồng bào tỵ nạn hoan hô nhiệt liệt. Có người dám nghĩ ông HDH sẽ là tổng thống của nước VN hậu CS. Trong Diễn Đàn Công Luận tại trường ĐH Evergreen College ông Hùng tố cáo MT toàn những tội đại hình và công khai xác nhận rằng đó là những tài liệu thực của FBI cung cấp cho ông. Nhận thấy MT không bị FBI truy tố mà chỉ bị ông HDH tố cáo ngoài công luận, người viết đã hiểu ra vấn đề, và như thế cũng hiểu được MT là ai và ông HDH là ai. Với chiêu thức dìm một tổ chức xuống để cho đoàn thể của mình nổi lên, người viết cho rằng ông Hùng đã làm một công việc thất sách. Thượng sách là hãy tự mình đứng lên và tự biến thành một hấp lực theo nguyên lý Vạn Vật Hấp Dẫn trong vũ trụ (Law of Gravity) thì mới thành công được. Khi một tổ chức tự tạo cho mình được một hấp lực mạnh, thì các đoàn thể khác sẽ tự động chạy theo như những vệ tinh trong Thái Dương hệ. Người viết nói với ông Hùng, nhưng tiếc rằng ông lại tưởng người viết đến gạ gẫm để xin gia nhập đảng. Thực tế cho thấy, mặc dầu VT tai tiếng như thế,nhưng hiện nay nó có đủ sức hấp dẫn để kéo theo những đoàn thể khác. Các đảng phái lớn ngày trước, các tổ chức ma trơi dân chủ cuội, chính phủ Nguyễn Hữu Chánh, Khối 8406 v.v. đều trở thành vệ tinh của VT cả. Đó là một sự thực. Tiếc rằng VT lại là một tổ chức tay sai và chuyên làm công cụ.
Và cũng thực tếcho thấy, Phong Trào của ông HDH càng ngày càng lun bại đi. Ngay chính bản thân ông cũng không cưỡng lại nổi xu thế. Ông dần dần ngả theo đường lối của MT tức đảng Việt Tân (VT) hiện nay. Khi ông HDH bắt tay Lý Thái Hùng, tổng bí thư đảng VT và tuyên bố hợp tác giai đoạn với VT, thì sự thể đã rõ như ban ngày: HDH cũng chỉlà một tênchống cộng dổm giống như VT mà thôi, nghĩa là đã đầu hàng VGCS. CMT chẳng qua là một thứ bình mới rượu cũ. Tiếng thời trang là HHHG. Nói như dân ruộng là chạy theo điếu đóm, bưng bô cho VGCS. Cái mặt nạ chống cộng của HDH đã rớt xuống.
Giới luật sư thường hay có thói quen ăn nói bóng bẩy để khoe tài và khoe chữ. Khi được nghe người Mỹ mớm cho chiêu CMT, ông HDH bừng tỉnh y như tên Hồ Chí Minh lần đầu tiên vớ được Tuyên Ngôn CS. Ông Hùng tự mô tả: Tôi mở mắt tròn xoe thì được góp ý như sau, “Ông có nghe câu châm ngôn của Hoa Kỳ đó là 'nếu không thắng được họ thì hãy nhập với bọn họ' chưa? (If you cannot beat them, join them). Mới nghe qua thì tưởng là đầu hàng nhưng không phải vậy, đó là nương theo chiều gió để thắng kẻ thù.” Cái tài ngụy biện của ông HDH là ông tự mô tả mình như một thằng Xuân Tóc Đỏ
Như trên chúng tôi đã viết, khi phổ biến bài CMT cho VN, ông HDH muốn giới thiệu một đường lối chống cộng mới riêng của ông (danh từ mới thì đúng hơn). Rồi tiếp theo là bài Tâm Tình Đường Bay Houston và VN (xin gọi tắt là Tâm Tình = TT), ông trình bầy công tác để thực hiện cuộc CMT. Ông Hùng rất tán thưỏng và hăng say cổ vũ cho hãng máy bay Air VN đặt đường bay trực tiếp Houston-VN. Tất cả ý chính của bài viết của ông Hùng nằm trong trích đoạn chúng tôi xin ghi lại sau đây: “Mấy chục ngàn người Việt đi về Việt Nam hàng năm, thay vì đi máy bay của Tàu, làm lợi cho Tàu, bây giờ đi máy bay Việt để mang lợi nhuận cho người Việt, tạo nguồn vốn và sức mạnh cho các công ty Việt cạnh tranh với các công ty Tàu thì tương lai dân Việt có phải đỡ khổ hơn không? Hòn đá ngăn trở đó là có những người cho rằng cái gì dính dáng đến Cộng Sản là tẩy chay.” Ông Hùng biết là sẽ có chống đối nên đã tự biện bạch, nào là thành phố cử đi vì ông là Phó Chủ Tịch Ủy Ban Quốc Tế Vận của Thành Phố,nào là chứng tỏ cộng đồng người Việt tỵ nạn đã trưởng thành, nào là ông Hùng giúp Thành Phố tránh những cạm bẩy của CS, ông Hùng trực tiếp yêu cầu Hà Nội mở rộng Quốc Hội cho các thành phầnđối lập, tạo một sự hưng chấn trong thành phần cấp tiến của đảng CSVN và những người đối lập hoặc sinh viên yêu nước, để những người này biết rằng người Việt hải ngoại còn mang nặng ưu tư với đất nước sẵn sàng bước qua làn ranh ý thức hệ chính trị để đưa nước Việt sớm giàu mạnh, từ đó, những người của lực lượng dân chủ mới sẽ mạnh dạn bước vào Quốc Hội tạo sự đa dạng và chuyển biến lịch sử.
Ôi chao ôi, nghe đã cái lỗ nhĩ làm sao. Người ta không ngờ ông luật sư Hoàng Duy Hùng lại tào lao quá đỗi đến như thế. Là luật sư mà ông biện bạch như con nít. Tài hùng biện của một luật sư như ông chỉ đáng gọi là thầy cãi, mà là cãi chầy, cãi cối. Ông không làm lợi cho Tầu mà làm lợi cho bọn Việt gian tư bản đỏ VN chủ hãng bay thì có khác gì đâu.
Người dân đen được hưởng lợi lộc gì vào đó. Đồng bào tỵ nạn về thăm nhà mua vé của Air VN bộ không phải trả tiền sao? Trong khi phần lớn người tỵ nạn đòi tẩy chay tất cả những gì dính líu đến CSVN, thì ông luật sư nghị viên tỵ nạn gốc Việt lại sợ hãng bay của bọn tư bản đỏ VN không cạnh tranh nổi với các hãng ngoại quốc, nên ông quyết phải giúp chúng cơ hội. Stupid! Ông HDH đang chống cộng hay đang ra tay nghĩa hiệp củng cố chế độ CSVN đây? Cái điều mà ông HDH bảo là ông sẽ trực tiếp can thiệp với CSVN để chúng mở rộng quốc hội cho các thành phần đối lập vô mới thật là tức cười. Ông có đi thì cũng chỉ là một thành viên của một phái đoàn cấp thành phố, thảo luận về một vấn đề giao thương là thiết lập một đường bay chứ là cái củ (?) gì mà ông đòi bàn đến các vấn đề chính trị cấp quốc gia với CSVN. Ngay cả bà Hillary hay ông NS Webb đã can thiệp nổi chưa mà HDH đòi can thiệp. HDH ba hoa quá đi, thối quá ngửi không nổi. Trước kia nghe người ta tố cáo ông HDH phản Đại Việt, bán đồng chí, tay sai CS, tôi không tin. Bây giờ tôi tin rồi.
Câu hỏi nên đặt ra là tại sao ông HDH lại hăng hái dấn thân cho đường bay Houston VN đến thế. Câu trả lời của chúng tôi là: vì tự cho là mình có công đầu, nên có thể ông Hùng đã nhắm tới một cái ghế nào đó trong cái tổ chức nhà nước CSVN như dân biểu, bộ trưởng, hay giám đốc gì đó chẳng hạn khi chúng mở rộng chính phủ hay cho đa đảng. Nhưng đấy là chuyện tương lai. Chuyện trước mắt là chức vụ cố vấn hay giám đốc giao tế gì đó giữa thành phố Houston và CSVN thế nào cũng sẽ phải đặt ra. Ai mà tranh nổi cái chức đó được với ông HDH? Lương cố vấn cộng với Air VN lót tay đều dặn là bao nhiêu, bạn đọc thử đoán coi. Đường bay càng phát triển, con đường công danh của ông Hùng càng thăng tiến, và cái túi của ông Hùng càng nặng thêm.
Kế hoạch thực là chu đáo. Ông HDH muốn tỏ ra mình là con người ngay thẳng và công tâm, nên sau cùng ông đã đem cả Thượng Đế lẫn Mẹ VN ra để làm bảo chứng. Ông viết: Nếu đi Hà Nội chỉ vì thành lập đường bay Việt Nam – Houston thì điều đó cá nhân tôi không đặt nặng cho lắm.
Tôi không là gì cả trước mặt Thượng Đế và Mẹ Việt Nam, thật ra tôi là con người đầy khuyết điểm nhất là sự trực tính không thích hợp trong môi trường chính trị, nhưng tôi sẵn sàng làm công cụ cho Thượng Đế và Mẹ Việt Nam trong công việc mang lại cho nước Việt sớm giàu mạnh trong một thể chế Dân Chủ & Tự Do thật sự. Nếu đi Hà Nội mang lại những đổi thay này thì thiệt mạng tôi cũng không màng chớ nói chi ba cái sứt mẻ uy tín cá nhân như tôi đã từng tuyên bố trên các đài phát thanh: “Tôi không sợ quỷ sợ ma hoặc sợ người hại tôi, tôi chỉ sợ tôi làm sai lương tâm và tôi sợ Thượng Đế là Đấng có thể giết chết tôi phần hồn lẫn phần xác.” Mẹ VN chỉ là một vị thần linh tưởng tượng, không tồn tại trong thực tế nên xin không nói đến. Nhưng Thượng Đế là một thực hữu. Ông HDH nhờ Thượng Đế làm chứng, nhưng việc Ngài có làm chứng cho ông Hùng không thì lại là chuyện khác. Trên đời này, chỉ có những kẻ nói láo mới cần phải nhờ đến thần linh làm chứng cho lời nói của mình, bởi vì chúng biết chắc rằng chẳng bao giờ thần linh hiện thân lên để làm chứng cho kẻnói láo cả. Đấy là sự thật không cần phải tranh luận.
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất